虞 yú 美 měi 人 rén · · 春 chūn 日 rì 偶 ǒu 成 chéng - - 杨 yáng 芸 yún
海 hǎi 棠 táng 花 huā 发 fā 留 liú 春 chūn 住 zhù 。 。 春 chūn 也 yě 无 wú 心 xīn 去 qù 。 。 怪 guài 他 tā 风 fēng 雨 yǔ 苦 kǔ 相 xiāng 催 cuī 。 。 试 shì 看 kàn 乱 luàn 红 hóng 万 wàn 点 diǎn 、 pū 扑 lián 帘 lái 来 。 。
春 chūn 愁 chóu 脉 mò 脉 mò 浑 hún 无 wú 据 jù 。 。 窗 chuāng 外 wài 闻 wén 莺 yīng 语 yǔ 。 。 劝 quàn 侬 nóng 把 bǎ 卷 juǎn 暂 zàn 徘 pái 徊 huái 。 。 过 guò 了 le 清 qīng 明 míng 又 yòu 有 yǒu 、 mǔ 牡 dān 丹 kāi 开 。 。
虞美人 · 春日偶成。清代。杨芸。海棠花发留春住。春也无心去。怪他风雨苦相催。试看乱红万点、扑帘来。 春愁脉脉浑无据。窗外闻莺语。劝侬把卷暂徘徊。过了清明又有、牡丹开。