清 qīng 平 píng 乐 lè · · 题 tí 草 cǎo 窗 chuāng 词 cí - - 李 lǐ 莱 lái 老 lǎo
日 rì 寒 hán 风 fēng 细 xì 。 。 庭 tíng 馆 guǎn 浮 fú 花 huā 气 qì 。 。 白 bái 发 fà 潘 pān 郎 láng 吟 yín 欲 yù 醉 zuì 。 。 绿 lǜ 暗 àn 芜 wú 千 qiān 里 lǐ 。 。
西 xī 园 yuán 南 nán 浦 pǔ 东 dōng 城 chéng 。 。 一 yī 春 chūn 多 duō 少 shǎo 闲 xián 情 qíng 。 。 日 rì 暮 mù 采 cǎi 蘋 píng 歌 gē 远 yuǎn , , 梦 mèng 回 huí 唤 huàn 得 dé 愁 chóu 生 shēng 。 。
清平乐 · 题草窗词。宋代。李莱老。日寒风细。庭馆浮花气。白发潘郎吟欲醉。绿暗芜千里。 西园南浦东城。一春多少闲情。日暮采蘋歌远,梦回唤得愁生。