玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 惜 xī 春 chūn - - 李 lǐ 季 jì 萼 è
东 dōng 风 fēng 忽 hū 起 qǐ 黄 huáng 昏 hūn 雨 yǔ 。 。 红 hóng 紫 zǐ 飘 piāo 残 cán 香 xiāng 满 mǎn 路 lù 。 。 凭 píng 阑 lán 空 kōng 有 yǒu 惜 xī 春 chūn 心 xīn , , 浓 nóng 绿 lǜ 满 mǎn 枝 zhī 无 wú 处 chǔ 诉 sù 。 。
春 chūn 光 guāng 背 bèi 我 wǒ 堂 táng 堂 táng 去 qù 。 。 纵 zòng 有 yǒu 黄 huáng 金 jīn 难 nán 买 mǎi 住 zhù 。 。 欲 yù 将 jiāng 春 chūn 去 qù 问 wèn 残 cán 花 huā , , 花 huā 亦 yì 不 bù 言 yán 春 chūn 已 yǐ 暮 mù 。 。
玉楼春 · 惜春。宋代。李季萼。东风忽起黄昏雨。红紫飘残香满路。凭阑空有惜春心,浓绿满枝无处诉。 春光背我堂堂去。纵有黄金难买住。欲将春去问残花,花亦不言春已暮。