杏 xìng 花 huā 天 tiān · · 有 yǒu 感 gǎn - - 汪 wāng 莘 shēn
美 měi 人 rén 家 jiā 在 zài 江 jiāng 南 nán 住 zhù 。 。 每 měi 惆 chóu 恨 hèn 、 jiāng 江 nán 南 rì 日 mù 暮 bái 。 。 白 píng 蘋 zhōu 洲 pàn 畔 huā 花 wú 无 shù 数 hái 。 。 还 yì 忆 xiāo 潇 xiāng 湘 fēng 风 dù 度 。 。
幸 xìng 自 zì 是 shì 、 duàn 断 cháng 肠 wú 无 chǔ 处 zěn 。 。 怎 qiáng 强 zuò 作 yīng 、 shēng 莺 yàn 声 yǔ 燕 dōng 语 fēng 。 。 东 zhàn 风 duàn 占 qín 断 zhēng 秦 zhù 筝 yě 柱 zhú 。 。 也 luò 逐 huā 落 guī 花 qù 归 去 。 。
杏花天 · 有感。宋代。汪莘。美人家在江南住。每惆恨、江南日暮。白蘋洲畔花无数。还忆潇湘风度。 幸自是、断肠无处。怎强作、莺声燕语。东风占断秦筝柱。也逐落花归去。