酬 chóu 乐 lè 天 tiān 小 xiǎo 亭 tíng 寒 hán 夜 yè 有 yǒu 怀 huái - - 刘 liú 禹 yǔ 锡 xī
寒 hán 夜 yè 阴 yīn 云 yún 起 qǐ , , 疏 shū 林 lín 宿 sù 鸟 niǎo 惊 jīng 。 。
斜 xié 风 fēng 闪 shǎn 灯 dēng 影 yǐng , , 迸 bèng 雪 xuě 打 dǎ 窗 chuāng 声 shēng 。 。
竟 jìng 夕 xī 不 bù 能 néng 寐 mèi , , 同 tóng 年 nián 知 zhī 此 cǐ 情 qíng 。 。
汉 hàn 皇 huáng 无 wú 奈 nài 老 lǎo , , 何 hé 况 kuàng 本 běn 书 shū 生 shēng 。 。
酬乐天小亭寒夜有怀。唐代。刘禹锡。寒夜阴云起,疏林宿鸟惊。 斜风闪灯影,迸雪打窗声。 竟夕不能寐,同年知此情。 汉皇无奈老,何况本书生。