采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ · · 清 qīng 明 míng - - 曾 céng 觌 dí
清 qīng 明 míng 池 chí 馆 guǎn 晴 qíng 还 hái 雨 yǔ , , 绿 lǜ 涨 zhǎng 溶 róng 溶 róng 。 。 花 huā 里 lǐ 游 yóu 蜂 fēng 。 。 宿 sù 粉 fěn 栖 qī 香 xiāng 锦 jǐn 绣 xiù 中 zhōng 。 。
玉 yù 箫 xiāo 声 shēng 断 duàn 人 rén 何 hé 处 chǔ , , 依 yī 旧 jiù 春 chūn 风 fēng 。 。 万 wàn 点 diǎn 愁 chóu 红 hóng 。 。 乱 luàn 逐 zhú 烟 yān 波 bō 总 zǒng 向 xiàng 东 dōng 。 。
采桑子 · 清明。宋代。曾觌。清明池馆晴还雨,绿涨溶溶。花里游蜂。宿粉栖香锦绣中。 玉箫声断人何处,依旧春风。万点愁红。乱逐烟波总向东。