减 jiǎn 字 zì 木 mù 兰 lán 花 huā 其 qí 一 yī 赠 zèng 摘 zhāi 阮 ruǎn 者 zhě - - 赵 zhào 彦 yàn 端 duān
四 sì 弦 xián 续 xù 续 xù 。 。 山 shān 水 shuǐ 依 yī 然 rán 关 guān 塞 sài 足 zú 。 。
天 tiān 上 shàng 新 xīn 声 shēng 。 。 谪 zhé 堕 duò 人 rén 间 jiān 得 dé 自 zì 名 míng 。 。
清 qīng 歌 gē 宛 wǎn 转 zhuǎn 。 。 弹 dàn 向 xiàng 指 zhǐ 间 jiān 依 yī 旧 jiù 见 jiàn 。 。
满 mǎn 眼 yǎn 春 chūn 风 fēng 。 。 不 bù 觉 jué 黄 huáng 梅 méi 细 xì 雨 yǔ 中 zhōng 。 。
减字木兰花 其一 赠摘阮者。宋代。赵彦端。四弦续续。山水依然关塞足。 天上新声。谪堕人间得自名。 清歌宛转。弹向指间依旧见。 满眼春风。不觉黄梅细雨中。