当 dāng 湖 hú 秋 qiū 霁 jì - - 金 jīn 玉 yù
海 hǎi 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 过 guò 船 chuán 头 tóu , , 云 yún 静 jìng 波 bō 光 guāng 映 yìng 素 sù 秋 qiū 。 。
百 bǎi 里 lǐ 秦 qín 山 shān 当 dāng 落 luò 日 rì , , 千 qiān 年 nián 霍 huò 庙 miào 立 lì 孤 gū 洲 zhōu 。 。
蒹 jiān 葭 jiā 霜 shuāng 后 hòu 依 yī 渔 yú 屋 wū , , 鸿 hóng 雁 yàn 风 fēng 高 gāo 起 qǐ 棹 zhào 讴 ōu 。 。
相 xiāng 送 sòng 使 shǐ 君 jūn 人 rén 载 zài 酒 jiǔ , , 醉 zuì 歌 gē 白 bái 苎 zhù 不 bù 胜 shèng 愁 chóu 。 。
当湖秋霁。元代。金玉。海风吹雨过船头,云静波光映素秋。 百里秦山当落日,千年霍庙立孤洲。 蒹葭霜后依渔屋,鸿雁风高起棹讴。 相送使君人载酒,醉歌白苎不胜愁。