春 chūn 日 rì 旅 lǚ 游 yóu - - 刘 liú 沧 cāng
玄 xuán 发 fā 辞 cí 家 jiā 事 shì 远 yuǎn 游 yóu , , 春 chūn 风 fēng 归 guī 雁 yàn 一 yī 声 shēng 愁 chóu 。 。
花 huā 开 kāi 忽 hū 忆 yì 故 gù 山 shān 树 shù , , 月 yuè 上 shàng 自 zì 登 dēng 临 lín 水 shuǐ 楼 lóu 。 。
浩 hào 浩 hào 晴 qíng 原 yuán 人 rén 独 dú 去 qù , , 依 yī 依 yī 春 chūn 草 cǎo 水 shuǐ 分 fèn 流 liú 。 。
秦 qín 川 chuān 楚 chǔ 塞 sāi 烟 yān 波 bō 隔 gé , , 怨 yuàn 别 bié 路 lù 岐 qí 何 hé 日 rì 休 xiū 。 。
春日旅游。唐代。刘沧。玄发辞家事远游,春风归雁一声愁。 花开忽忆故山树,月上自登临水楼。 浩浩晴原人独去,依依春草水分流。 秦川楚塞烟波隔,怨别路岐何日休。