早 zǎo 起 qǐ 探 tàn 春 chūn - - 韩 hán 偓 wò
句 gōu 芒 máng 一 yī 夜 yè 长 zhǎng 精 jīng 神 shén , , 腊 là 后 hòu 风 fēng 头 tou 已 yǐ 见 jiàn 春 chūn 。 。
烟 yān 柳 liǔ 半 bàn 眠 mián 藏 cáng 利 lì 脸 liǎn , , 雪 xuě 梅 méi 含 hán 笑 xiào 绽 zhàn 香 xiāng 唇 chún 。 。
渐 jiàn 因 yīn 闲 xián 暇 xiá 思 sī 量 liang 酒 jiǔ , , 必 bì 怨 yuàn 颠 diān 狂 kuáng 泥 ní 摸 mō 人 rén 。 。
若 ruò 个 gè 高 gāo 情 qíng 能 néng 似 shì 我 wǒ , , 且 qiě 应 yīng 敧 jī 枕 zhěn 睡 shuì 清 qīng 晨 chén 。 。
早起探春。唐代。韩偓。句芒一夜长精神,腊后风头已见春。 烟柳半眠藏利脸,雪梅含笑绽香唇。 渐因闲暇思量酒,必怨颠狂泥摸人。 若个高情能似我,且应敧枕睡清晨。