微 wēi 雨 yǔ 独 dú 醉 zuì - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
谢 xiè 客 kè 门 mén 应 yīng 惯 guàn , , 呼 hū 尊 zūn 手 shǒu 自 zì 斟 zhēn 。 。
但 dàn 随 suí 儿 ér 女 nǚ 戏 xì , , 未 wèi 少 shǎo 丈 zhàng 夫 fū 心 xīn 。 。
暮 mù 景 jǐng 重 zhòng 云 yún 就 jiù , , 春 chūn 寒 hán 细 xì 雨 yǔ 侵 qīn 。 。
笑 xiào 他 tā 穷 qióng 阮 ruǎn 籍 jí , , 持 chí 底 dǐ 学 xué 浮 fú 沉 chén 。 。
微雨独醉。明代。王世贞。谢客门应惯,呼尊手自斟。 但随儿女戏,未少丈夫心。 暮景重云就,春寒细雨侵。 笑他穷阮籍,持底学浮沉。