文 wén 会 huì 轩 xuān 为 wèi 句 jù 容 róng 司 sī 训 xùn 摇 yáo 昌 chāng 赋 fù - - 王 wáng 洪 hóng
红 hóng 杏 xìng 花 huā 香 xiāng 槐 huái 树 shù 阴 yīn , , 焚 fén 香 xiāng 长 cháng 日 rì 对 duì 青 qīng 襟 jīn 。 。
心 xīn 通 tōng 秘 mì 检 jiǎn 从 cóng 教 jiào 问 wèn , , 口 kǒu 诵 sòng 遗 yí 文 wén 不 bù 待 dài 寻 xún 。 。
暮 mù 雨 yǔ 自 zì 滋 zī 阶 jiē 下 xià 草 cǎo , , 春 chūn 风 fēng 时 shí 动 dòng 壁 bì 间 jiān 琴 qín 。 。
愧 kuì 予 yǔ 衰 shuāi 朽 xiǔ 豋 dēng 天 tiān 禄 lù , , 独 dú 对 duì 青 qīng 藜 lí 坐 zuò 夜 yè 深 shēn 。 。
文会轩为句容司训摇昌赋。明代。王洪。红杏花香槐树阴,焚香长日对青襟。 心通秘检从教问,口诵遗文不待寻。 暮雨自滋阶下草,春风时动壁间琴。 愧予衰朽豋天禄,独对青藜坐夜深。