七 qī 日 rì 饮 yǐn 伦 lún 右 yòu 溪 xī 宅 zhái 用 yòng 社 shè 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 王 wáng 渐 jiàn 逵 kuí
忽 hū 闻 wén 七 qī 日 rì 坐 zuò 来 lái 经 jīng , , 草 cǎo 树 shù 萧 xiāo 森 sēn 散 sàn 一 yī 庭 tíng 。 。
天 tiān 上 shàng 月 yuè 华 huá 初 chū 朗 lǎng 耀 yào , , 人 rén 间 jiān 秋 qiū 色 sè 半 bàn 凋 diāo 零 líng 。 。
悟 wù 回 huí 诠 quán 疏 shū 空 kōng 馀 yú 象 xiàng , , 凉 liáng 入 rù 郊 jiāo 原 yuán 独 dú 倚 yǐ 棂 líng 。 。
堪 kān 叹 tàn 古 gǔ 今 jīn 迷 mí 不 bù 醒 xǐng , , 浪 làng 传 chuán 牛 niú 女 nǚ 是 shì 人 rén 星 xīng 。 。
七日饮伦右溪宅用社韵一首。明代。王渐逵。忽闻七日坐来经,草树萧森散一庭。 天上月华初朗耀,人间秋色半凋零。 悟回诠疏空馀象,凉入郊原独倚棂。 堪叹古今迷不醒,浪传牛女是人星。