乙 yǐ 卯 mǎo 除 chú 夕 xī - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
糕 gāo 果 guǒ 登 dēng 盘 pán 酒 jiǔ 荐 jiàn 椒 jiāo , , 笑 xiào 歌 gē 聊 liáo 用 yòng 永 yǒng 今 jīn 宵 xiāo 。 。
老 lǎo 亲 qīn 自 zì 喜 xǐ 还 huán 家 jiā 健 jiàn , , 幼 yòu 女 nǚ 仍 réng 夸 kuā 学 xué 语 yǔ 娇 jiāo 。 。
终 zhōng 岁 suì 悲 bēi 欢 huān 言 yán 莫 mò 尽 jǐn , , 一 yī 灯 dēng 团 tuán 聚 jù 福 fú 难 nán 消 xiāo 。 。
桃 táo 符 fú 日 rì 历 lì 年 nián 年 nián 好 hǎo , , 不 bù 谓 wèi 青 qīng 春 chūn 却 què 暗 àn 凋 diāo 。 。
乙卯除夕。明代。文徵明。糕果登盘酒荐椒,笑歌聊用永今宵。 老亲自喜还家健,幼女仍夸学语娇。 终岁悲欢言莫尽,一灯团聚福难消。 桃符日历年年好,不谓青春却暗凋。