听 tīng 雪 xuě 轩 xuān - - 王 wáng 冕 miǎn
飞 fēi 来 lái 便 biàn 与 yǔ 雨 yǔ 声 shēng 别 bié , , 坐 zuò 久 jiǔ 甚 shén 忧 yōu 天 tiān 下 xià 寒 hán 。 。
清 qīng 极 jí 自 zì 然 rán 梅 méi 有 yǒu 韵 yùn , , 夜 yè 阑 lán 却 què 喜 xǐ 竹 zhú 平 píng 安 ān 。 。
洛 luò 阳 yáng 处 chǔ 士 shì 门 mén 深 shēn 闭 bì , , 剡 shàn 曲 qū 先 xiān 生 shēng 琴 qín 不 bù 弹 dàn 。 。
想 xiǎng 在 zài 此 cǐ 时 shí 情 qíng 思 sī 好 hǎo , , 煮 zhǔ 茶 chá 可 kě 笑 xiào 老 lǎo 陶 táo 酸 suān 。 。
听雪轩。元代。王冕。飞来便与雨声别,坐久甚忧天下寒。 清极自然梅有韵,夜阑却喜竹平安。 洛阳处士门深闭,剡曲先生琴不弹。 想在此时情思好,煮茶可笑老陶酸。