永 yǒng 感 gǎn 堂 táng - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
惨 cǎn 淡 dàn 西 xī 原 yuán 落 luò 木 mù 风 fēng , , 水 shuǐ 流 liú 无 wú 限 xiàn 夕 xī 阳 yáng 空 kōng 。 。
十 shí 年 nián 昼 zhòu 锦 jǐn 还 huán 乡 xiāng 地 dì , , 半 bàn 夜 yè 青 qīng 灯 dēng 教 jiào 子 zǐ 功 gōng 。 。
恩 ēn 到 dào 九 jiǔ 泉 quán 成 chéng 雨 yǔ 露 lù , , 老 lǎo 看 kàn 双 shuāng 鬓 bìn 忆 yì 儿 ér 童 tóng 。 。
伤 shāng 心 xīn 重 zhòng 检 jiǎn 登 dēng 科 kē 记 jì , , 犹 yóu 在 zài 当 dāng 时 shí 具 jù 庆 qìng 中 zhōng 。 。
永感堂。明代。李东阳。惨淡西原落木风,水流无限夕阳空。 十年昼锦还乡地,半夜青灯教子功。 恩到九泉成雨露,老看双鬓忆儿童。 伤心重检登科记,犹在当时具庆中。