又 yòu 和 hé 王 wáng 世 shì 赏 shǎng 韵 yùn - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
西 xī 垣 yuán 香 xiāng 火 huǒ 奉 fèng 严 yán 诚 chéng , , 坐 zuò 久 jiǔ 空 kōng 窗 chuāng 白 bái 渐 jiàn 生 shēng 。 。
方 fāng 朔 shuò 岁 suì 年 nián 犹 yóu 饱 bǎo 饭 fàn , , 子 zi 云 yún 词 cí 赋 fù 竟 jìng 虚 xū 名 míng 。 。
天 tiān 临 lín 华 huá 盖 gài 春 chūn 星 xīng 近 jìn , , 月 yuè 照 zhào 方 fāng 诸 zhū 夜 yè 水 shuǐ 清 qīng 。 。
忽 hū 有 yǒu 仙 xiān 郎 láng 传 chuán 妙 miào 句 jù , , 彩 cǎi 云 yún 东 dōng 望 wàng 独 dú 含 hán 情 qíng 。 。
又和王世赏韵。明代。李东阳。西垣香火奉严诚,坐久空窗白渐生。 方朔岁年犹饱饭,子云词赋竟虚名。 天临华盖春星近,月照方诸夜水清。 忽有仙郎传妙句,彩云东望独含情。