古 gǔ 剑 jiàn 次 cì 韵 yùn - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
望 wàng 斗 dòu 楼 lóu 空 kōng 紫 zǐ 气 qì 高 gāo , , 古 gǔ 来 lái 神 shén 物 wù 待 dài 人 rén 豪 háo 。 。
化 huà 龙 lóng 浪 làng 说 shuō 归 guī 闽 mǐn 水 shuǐ , , 斩 zhǎn 马 mǎ 谁 shuí 能 néng 借 jiè 汉 hàn 曹 cáo 。 。
海 hǎi 内 nèi 书 shū 生 shēng 轻 qīng 学 xué 武 wǔ , , 山 shān 中 zhōng 良 liáng 冶 yě 半 bàn 为 wèi 陶 táo 。 。
千 qiān 金 jīn 不 bù 买 mǎi 公 gōng 孙 sūn 舞 wǔ , , 犹 yóu 恐 kǒng 书 shū 成 chéng 损 sǔn 鬓 bìn 毛 máo 。 。
古剑次韵。明代。李东阳。望斗楼空紫气高,古来神物待人豪。 化龙浪说归闽水,斩马谁能借汉曹。 海内书生轻学武,山中良冶半为陶。 千金不买公孙舞,犹恐书成损鬓毛。