老 lǎo 将 jiàng 效 xiào 唐 táng 人 rén 体 tǐ - - 陆 lù 游 yóu
宝 bǎo 剑 jiàn 夜 yè 长 cháng 鸣 míng , , 金 jīn 痍 yí 老 lǎo 未 wèi 平 píng 。 。
指 zhǐ 弓 gōng 夸 kuā 野 yě 战 zhàn , , 抵 dǐ 掌 zhǎng 说 shuō 番 fān 情 qíng 。 。
已 yǐ 矣 yǐ 黑 hēi 山 shān 戍 shù , , 怅 chàng 然 rán 青 qīng 史 shǐ 名 míng 。 。
和 hé 亲 qīn 不 bù 用 yòng 武 wǔ , , 教 jiào 子 zǐ 作 zuò 儒 rú 生 shēng 。 。
老将效唐人体。宋代。陆游。宝剑夜长鸣,金痍老未平。 指弓夸野战,抵掌说番情。 已矣黑山戍,怅然青史名。 和亲不用武,教子作儒生。