水 shuǐ 亭 tíng 偶 ǒu 题 tí - - 陆 lù 游 yóu
凉 liáng 榭 xiè 闲 xián 拈 niān 玉 yù 笛 dí 吹 chuī , , 十 shí 年 nián 疏 shū 放 fàng 负 fù 明 míng 时 shí 。 。
沟 gōu 中 zhōng 木 mù 断 duàn 谁 shuí 曾 céng 问 wèn , , 空 kōng 里 lǐ 蓬 péng 征 zhēng 自 zì 不 bù 知 zhī 。 。
金 jīn 井 jǐng 梧 wú 桐 tóng 生 shēng 昼 zhòu 寂 jì , , 绿 lǜ 池 chí 蘋 píng 藻 zǎo 弄 nòng 风 fēng 漪 yī 。 。
人 rén 生 shēng 行 xíng 乐 lè 从 cóng 来 lái 事 shì , , 此 cǐ 理 lǐ 何 hé 须 xū 更 gèng 细 xì 推 tuī 。 。
水亭偶题。宋代。陆游。凉榭闲拈玉笛吹,十年疏放负明时。 沟中木断谁曾问,空里蓬征自不知。 金井梧桐生昼寂,绿池蘋藻弄风漪。 人生行乐从来事,此理何须更细推。