初 chū 春 chūn 遣 qiǎn 兴 xìng 三 sān 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
白 bái 发 fà 凄 qī 凉 liáng 故 gù 史 shǐ 官 guān , , 十 shí 年 nián 身 shēn 不 bú 到 dào 长 cháng 安 ān 。 。
即 jí 今 jīn 天 tiān 末 mò 吊 diào 形 xíng 影 yǐng , , 何 hé 日 rì 上 shàng 前 qián 倾 qīng 肺 fèi 肝 gān 。 。
孤 gū 愤 fèn 书 shū 成 chéng 词 cí 激 jī 烈 liè , , 五 wǔ 噫 yī 歌 gē 罢 bà 意 yì 辛 xīn 酸 suān 。 。
此 cǐ 怀 huái 欲 yù 说 shuō 无 wú 人 rén 共 gòng , , 安 ān 得 dé 相 xiāng 携 xié 素 sù 所 suǒ 欢 huān 。 。
初春遣兴三首。宋代。陆游。白发凄凉故史官,十年身不到长安。 即今天末吊形影,何日上前倾肺肝。 孤愤书成词激烈,五噫歌罢意辛酸。 此怀欲说无人共,安得相携素所欢。