云 yún 门 mén 溪 xī 上 shàng 独 dú 步 bù - - 陆 lù 游 yóu
山 shān 路 lù 联 lián 翩 piān 十 shí 日 rì 阴 yīn , , 晚 wǎn 晴 qíng 剩 shèng 喜 xǐ 得 de 幽 yōu 寻 xún 。 。
残 cán 红 hóng 犹 yóu 有 yǒu 数 shù 枝 zhī 在 zài , , 涨 zhǎng 绿 lǜ 真 zhēn 成 chéng 一 yī 倍 bèi 深 shēn 。 。
泉 quán 响 xiǎng 佩 pèi 环 huán 鸣 míng 闇 àn 壑 hè , , 月 yuè 明 míng 珠 zhū 璧 bì 散 sàn 疏 shū 林 lín 。 。
归 guī 来 lái 寂 jì 寞 mò 钟 zhōng 初 chū 动 dòng , , 羞 xiū 向 xiàng 孤 gū 灯 dēng 说 shuō 壮 zhuàng 心 xīn 。 。
云门溪上独步。宋代。陆游。山路联翩十日阴,晚晴剩喜得幽寻。 残红犹有数枝在,涨绿真成一倍深。 泉响佩环鸣闇壑,月明珠璧散疏林。 归来寂寞钟初动,羞向孤灯说壮心。