野 yě 步 bù 晚 wǎn 归 guī - - 陆 lù 游 yóu
江 jiāng 村 cūn 十 shí 日 rì 喜 xǐ 霜 shuāng 晴 qíng , , 草 cǎo 死 sǐ 泥 ní 干 gàn 拄 zhǔ 杖 zhàng 轻 qīng 。 。
沟 gōu 港 gǎng 浅 qiǎn 来 lái 无 wú 鹭 lù 下 xià , , 郊 jiāo 原 yuán 暖 nuǎn 处 chù 有 yǒu 牛 niú 耕 gēng 。 。
奔 bēn 驰 chí 久 jiǔ 厌 yàn 儿 ér 童 tóng 戏 xì , , 沦 lún 落 luò 偏 piān 知 zhī 世 shì 俗 sú 情 qíng 。 。
欲 yù 向 xiàng 书 shū 窗 chuāng 了 le 残 cán 课 kè , , 归 guī 来 lái 犹 yóu 占 zhàn 夕 xī 阳 yáng 明 míng 。 。
野步晚归。宋代。陆游。江村十日喜霜晴,草死泥干拄杖轻。 沟港浅来无鹭下,郊原暖处有牛耕。 奔驰久厌儿童戏,沦落偏知世俗情。 欲向书窗了残课,归来犹占夕阳明。