题 tí 阳 yáng 关 guān 图 tú - - 陆 lù 游 yóu
谁 shuí 画 huà 阳 yáng 关 guān 赠 zèng 别 bié 诗 shī , , 断 duàn 肠 cháng 如 rú 在 zài 渭 wèi 桥 qiáo 时 shí 。 。
荒 huāng 城 chéng 孤 gū 驿 yì 梦 mèng 千 qiān 里 lǐ , , 远 yuǎn 水 shuǐ 斜 xié 阳 yáng 天 tiān 四 sì 垂 chuí 。 。
青 qīng 史 shǐ 功 gōng 名 míng 常 cháng 蹭 cèng 蹬 dèng , , 白 bái 头 tóu 襟 jīn 抱 bào 足 zú 乖 guāi 离 lí 。 。
山 shān 河 hé 未 wèi 复 fù 胡 hú 尘 chén 暗 àn , , 一 yī 寸 cùn 孤 gū 愁 chóu 只 zhǐ 自 zì 知 zhī 。 。
题阳关图。宋代。陆游。谁画阳关赠别诗,断肠如在渭桥时。 荒城孤驿梦千里,远水斜阳天四垂。 青史功名常蹭蹬,白头襟抱足乖离。 山河未复胡尘暗,一寸孤愁只自知。