游 yóu 近 jìn 山 shān - - 陆 lù 游 yóu
羸 léi 病 bìng 知 zhī 难 nán 赋 fù 远 yuǎn 游 yóu , , 尚 shàng 寻 xún 好 hǎo 景 jǐng 送 sòng 悠 yōu 悠 yōu 。 。
乱 luàn 山 shān 孤 gū 店 diàn 雁 yàn 声 shēng 晚 wǎn , , 一 yī 马 mǎ 二 èr 童 tóng 溪 xī 路 lù 秋 qiū 。 。
扫 sǎo 壁 bì 有 yǒu 僧 sēng 求 qiú 醉 zuì 墨 mò , , 倚 yǐ 楼 lóu 无 wú 客 kè 话 huà 清 qīng 愁 chóu 。 。
残 cán 年 nián 敢 gǎn 望 wàng 常 cháng 强 qiáng 健 jiàn , , 到 dào 处 chù 临 lín 归 guī 为 wèi 小 xiǎo 留 liú 。 。
游近山。宋代。陆游。羸病知难赋远游,尚寻好景送悠悠。 乱山孤店雁声晚,一马二童溪路秋。 扫壁有僧求醉墨,倚楼无客话清愁。 残年敢望常强健,到处临归为小留。