小 xiǎo 园 yuán 新 xīn 晴 qíng 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
衰 shuāi 病 bìng 犹 yóu 烦 fán 药 yào 石 shí 功 gōng , , 残 cán 春 chūn 终 zhōng 日 rì 在 zài 园 yuán 中 zhōng 。 。
地 dì 偏 piān 幽 yōu 草 cǎo 为 wèi 谁 shuí 绿 lǜ , , 雨 yǔ 霁 jì 新 xīn 花 huā 如 rú 许 xǔ 红 hóng 。 。
足 zú 蹇 jiǎn 扶 fú 持 chí 须 xū 稚 zhì 子 zǐ , , 杯 bēi 深 shēn 暖 nuǎn 热 rè 赖 lài 邻 lín 翁 wēng 。 。
此 cǐ 身 shēn 虽 suī 向 xiàng 闲 xián 中 zhōng 老 lǎo , , 若 ruò 比 bǐ 休 xiū 休 xiū 却 què 未 wèi 同 tóng 。 。
小园新晴二首。宋代。陆游。衰病犹烦药石功,残春终日在园中。 地偏幽草为谁绿,雨霁新花如许红。 足蹇扶持须稚子,杯深暖热赖邻翁。 此身虽向闲中老,若比休休却未同。