冬 dōng 日 rì 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 朱 zhū 熹 xī
清 qīng 霜 shuāng 染 rǎn 涧 jiàn 树 shù , , 萧 xiāo 索 suǒ 向 xiàng 严 yán 冬 dōng 。 。
密 mì 雨 yǔ 有 yǒu 时 shí 集 jí , , 寒 hán 云 yún 无 wú 定 dìng 容 róng 。 。
波 bō 明 míng 横 héng 濑 lài 出 chū , , 风 fēng 急 jí 远 yuǎn 林 lín 空 kōng 。 。
一 yī 极 jí 窗 chuāng 间 jiān 眺 tiào , , 高 gāo 旻 mín 矗 chù 乱 luàn 峰 fēng 。 。
冬日二首其二。宋代。朱熹。清霜染涧树,萧索向严冬。 密雨有时集,寒云无定容。 波明横濑出,风急远林空。 一极窗间眺,高旻矗乱峰。