题 tí 雱 pāng 祠 cí 堂 táng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
斯 sī 文 wén 实 shí 有 yǒu 寄 jì , , 天 tiān 岂 qǐ 偶 ǒu 生 shēng 才 cái 。 。
一 yī 日 rì 凤 fèng 鸟 niǎo 去 qù , , 千 qiān 秋 qiū 梁 liáng 木 mù 摧 cuī 。 。
烟 yān 留 liú 衰 shuāi 草 cǎo 恨 hèn , , 风 fēng 造 zào 暮 mù 林 lín 哀 āi 。 。
岂 qǐ 谓 wèi 登 dēng 临 lín 处 chù , , 飘 piāo 然 rán 独 dú 往 wǎng 来 lái 。 。
题雱祠堂。宋代。王安石。斯文实有寄,天岂偶生才。 一日凤鸟去,千秋梁木摧。 烟留衰草恨,风造暮林哀。 岂谓登临处,飘然独往来。