道 dào 旁 páng 大 dà 松 sōng 人 rén 取 qǔ 以 yǐ 为 wéi 明 míng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
龙 lóng 甲 jiǎ 虬 qiú 髯 rán 不 bù 可 kě 攀 pān , , 亭 tíng 亭 tíng 千 qiān 丈 zhàng 荫 yīn 南 nán 山 shān 。 。
应 yīng 嗟 jiē 无 wú 地 dì 逃 táo 斤 jīn 斧 fǔ , , 岂 qǐ 愿 yuàn 争 zhēng 明 míng 爝 jué 火 huǒ 间 jiān 。 。
道旁大松人取以为明。宋代。王安石。龙甲虬髯不可攀,亭亭千丈荫南山。 应嗟无地逃斤斧,岂愿争明爝火间。