次 cì 韵 yùn 文 wén 少 shǎo 激 jī 祈 qí 雨 yǔ 有 yǒu 感 gǎn - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
穷 qióng 儒 rú 忧 yōu 乐 lè 与 yǔ 民 mín 同 tóng , , 何 hé 况 kuàng 朱 zhū 轮 lún 职 zhí 劝 quàn 农 nóng 。 。
终 zhōng 日 rì 齑 jī 盐 yán 供 gōng 一 yī 饭 fàn , , 几 jǐ 时 shí 肤 fū 寸 cùn 冒 mào 千 qiān 峰 fēng 。 。
未 wèi 须 xū 丘 qiū 垤 dié 占 zhàn 鸣 míng 鹳 guàn , , 只 zhǐ 要 yào 朝 cháo 廷 tíng 起 qǐ 卧 wò 龙 lóng 。 。
从 cóng 此 cǐ 滂 pāng 沱 tuó 遍 biàn 枯 kū 槁 gǎo , , 爱 ài 民 mín 天 tiān 子 zǐ 似 shì 仁 rén 宗 zōng 。 。
次韵文少激祈雨有感。宋代。黄庭坚。穷儒忧乐与民同,何况朱轮职劝农。 终日齑盐供一饭,几时肤寸冒千峰。 未须丘垤占鸣鹳,只要朝廷起卧龙。 从此滂沱遍枯槁,爱民天子似仁宗。