古 gǔ 怨 yuàn 别 bié - - 孟 mèng 郊 jiāo
飒 sà 飒 sà 秋 qiū 风 fēng 生 shēng , , 愁 chóu 人 rén 怨 yuàn 离 lí 别 bié 。 。
含 hán 情 qíng 两 liǎng 相 xiāng 向 xiàng , , 欲 yù 语 yǔ 气 qì 先 xiān 咽 yàn 。 。
心 xīn 曲 qǔ 千 qiān 万 wàn 端 duān , , 悲 bēi 来 lái 却 què 难 nán 说 shuō 。 。
别 bié 后 hòu 唯 wéi 所 suǒ 思 sī , , 天 tiān 涯 yá 共 gòng 明 míng 月 yuè 。 。
古怨别。唐代。孟郊。飒飒秋风生,愁人怨离别。 含情两相向,欲语气先咽。 心曲千万端,悲来却难说。 别后唯所思,天涯共明月。