长 cháng 安 ān 春 chūn 望 wàng - - 卢 lú 纶 lún
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 过 guò 青 qīng 山 shān , , 却 què 望 wàng 千 qiān 门 mén 草 cǎo 色 sè 闲 xián 。 。
家 jiā 在 zài 梦 mèng 中 zhōng 何 hé 日 rì 到 dào , , 春 chūn 来 lái 江 jiāng 上 shàng 几 jǐ 人 rén 还 hái ? ?
川 chuān 原 yuán 缭 liáo 绕 rào 浮 fú 云 yún 外 wài , , 宫 gōng 阙 què 参 cēn 差 cī 落 luò 照 zhào 间 jiān 。 。
谁 shuí 念 niàn 为 wèi 儒 rú 逢 féng 世 shì 难 nán , , 独 dú 将 jiāng 衰 shuāi 鬓 bìn 客 kè 秦 qín 关 guān 。 。
长安春望。唐代。卢纶。东风吹雨过青山,却望千门草色闲。 家在梦中何日到,春来江上几人还? 川原缭绕浮云外,宫阙参差落照间。 谁念为儒逢世难,独将衰鬓客秦关。