寄 jì 石 shí 学 xué 士 shì - - 范 fàn 仲 zhòng 淹 yān
家 jiā 有 yǒu 清 qīng 白 bái 志 zhì , , 所 suǒ 宝 bǎo 甑 zèng 中 zhōng 尘 chén 。 。
休 xiū 去 qù 无 wú 生 shēng 涯 yá , , 老 lǎo 来 lái 犹 yóu 苦 kǔ 辛 xīn 。 。
一 yī 麾 huī 了 le 婚 hūn 嫁 jià , , 万 wàn 事 shì 蠹 dù 精 jīng 神 shén 。 。
与 yǔ 君 jūn 尝 cháng 大 dà 言 yán , , 定 dìng 作 zuò 青 qīng 山 shān 邻 lín 。 。
蹭 cèng 蹬 dèng 未 wèi 携 xié 手 shǒu , , 得 dé 无 wú 羞 xiū 故 gù 人 rén 。 。
寄石学士。宋代。范仲淹。家有清白志,所宝甑中尘。 休去无生涯,老来犹苦辛。 一麾了婚嫁,万事蠹精神。 与君尝大言,定作青山邻。 蹭蹬未携手,得无羞故人。