太 tài 平 píng 山 shān 读 dú 书 shū 寄 jì 城 chéng 中 zhōng 诸 zhū 友 yǒu - - 赵 zhào 师 shī 秀 xiù
野 yě 人 rén 无 wú 别 bié 事 shì , , 故 gù 得 dé 坐 zuò 空 kōng 林 lín 。 。
黄 huáng 卷 juǎn 还 hái 铺 pù 日 rì , , 青 qīng 莲 lián 未 wèi 悟 wù 心 xīn 。 。
铎 duó 音 yīn 山 shān 殿 diàn 静 jìng , , 萤 yíng 影 yǐng 石 shí 池 chí 深 shēn 。 。
不 bù 敢 gǎn 邀 yāo 芳 fāng 屣 xǐ , , 因 yīn 闲 xián 傥 tǎng 一 yī 寻 xún 。 。
太平山读书寄城中诸友。宋代。赵师秀。野人无别事,故得坐空林。 黄卷还铺日,青莲未悟心。 铎音山殿静,萤影石池深。 不敢邀芳屣,因闲傥一寻。