吴 wú 思 sī 道 dào 相 xiāng 送 sòng 同 tóng 宿 sù 崇 chóng 因 yīn 二 èr 首 shǒu - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
端 duān 门 mén 风 fēng 月 yuè 十 shí 年 nián 抛 pāo , , 垂 chuí 老 lǎo 山 shān 林 lín 寄 jì 一 yī 瓢 piáo 。 。
可 kě 得 dé 故 gù 人 rén 来 lái 市 shì 脚 jiǎo , , 共 gòng 寻 xún 陈 chén 迹 jī 到 dào 江 jiāng 郊 jiāo 。 。
麦 mài 黄 huáng 且 qiě 置 zhì 尘 chén 中 zhōng 累 lèi , , 眉 méi 白 bái 欣 xīn 投 tóu 世 shì 外 wài 交 jiāo 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 话 huà 长 cháng 清 qīng 夜 yè 短 duǎn , , 明 míng 朝 cháo 去 qù 路 lù 不 bù 相 xiāng 饶 ráo 。 。
吴思道相送同宿崇因二首。宋代。李之仪。端门风月十年抛,垂老山林寄一瓢。 可得故人来市脚,共寻陈迹到江郊。 麦黄且置尘中累,眉白欣投世外交。 只恐话长清夜短,明朝去路不相饶。