慧 huì 严 yán 永 yǒng 长 zhǎng 老 lǎo 赞 zàn - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
我 wǒ 昔 xī 同 tóng 登 dēng 法 fǎ 云 yún 地 dì , , 道 dào 场 chǎng 不 bù 异 yì 耆 qí 闇 àn 山 shān 。 。
指 zhǐ 出 chū 后 hòu 身 shēn 自 zì 在 zài 通 tōng , , 当 dāng 日 rì 曾 céng 闻 wén 新 xīn 受 shòu 记 jì 。 。
秀 xiù 眉 méi 明 míng 目 mù 坏 huài 色 sè 衣 yī , , 谁 shuí 其 qí 写 xiě 成 chéng 比 bǐ 丘 qiū 相 xiāng 。 。
只 zhǐ 这 zhè 便 biàn 是 shì 紫 zǐ 金 jīn 容 róng , , 在 zài 在 zài 处 chǔ 处 chù 咸 xián 恭 gōng 敬 jìng 。 。
慧严永长老赞。宋代。李之仪。我昔同登法云地,道场不异耆闇山。 指出后身自在通,当日曾闻新受记。 秀眉明目坏色衣,谁其写成比丘相。 只这便是紫金容,在在处处咸恭敬。