晴 qíng 登 dēng 北 běi 城 chéng - - 文 wén 同 tóng
积 jī 雨 yǔ 已 yǐ 逾 yú 月 yuè , , 久 jiǔ 妨 fáng 于 yú 此 cǐ 行 xíng 。 。
云 yún 山 shān 劳 láo 梦 mèng 想 xiǎng , , 风 fēng 日 rì 幸 xìng 晴 qíng 明 míng 。 。
常 cháng 爱 ài 往 wǎng 来 lái 处 chù , , 尽 jìn 皆 jiē 苔 tái 藓 xiǎn 生 shēng 。 。
一 yī 壕 háo 新 xīn 草 cǎo 木 mù , , 强 jiàng 半 bàn 不 bù 知 zhī 名 míng 。 。
晴登北城。宋代。文同。积雨已逾月,久妨于此行。 云山劳梦想,风日幸晴明。 常爱往来处,尽皆苔藓生。 一壕新草木,强半不知名。