夜 yè 发 fā 散 sàn 关 guān - - 文 wén 同 tóng
风 fēng 吹 chuī 古 gǔ 关 guān 口 kǒu , , 万 wàn 木 mù 响 xiǎng 如 rú 裂 liè 。 。
凄 qī 凉 liáng 异 yì 乡 xiāng 客 kè , , 骑 qí 马 mǎ 关 guān 下 xià 月 yuè 。 。
板 bǎn 道 dào 霜 shuāng 凿 záo 凿 záo , , 石 shí 梁 liáng 溪 xī 咽 yàn 咽 yàn 。 。
怪 guài 来 lái 晓 xiǎo 寒 hán 重 zhòng , , 御 yù 爱 ài 山 shān 头 tóu 雪 xuě 。 。
夜发散关。宋代。文同。风吹古关口,万木响如裂。 凄凉异乡客,骑马关下月。 板道霜凿凿,石梁溪咽咽。 怪来晓寒重,御爱山头雪。