黄 huáng 润 rùn 夫 fū 别 bié 号 hào 松 sōng 亭 tíng 为 wèi 赋 fù 一 yī 律 lǜ - - 张 zhāng 羽 yǔ
咫 zhǐ 尺 chǐ 徂 cú 徕 lái 有 yǒu 路 lù 经 jīng , , 万 wàn 松 sōng 行 xíng 里 lǐ 寄 jì 幽 yōu 亭 tíng 。 。
晓 xiǎo 寒 hán 枯 kū 砚 yàn 研 yán 零 líng 露 lù , , 春 chūn 暖 nuǎn 虚 xū 窗 chuāng 嗅 xiù 茯 fú 苓 líng 。 。
石 shí 室 shì 可 kě 招 zhāo 丹 dān 凤 fèng 下 xià , , 草 cǎo 庐 lú 谁 shuí 唤 huàn 卧 wò 龙 lóng 醒 xǐng 。 。
清 qīng 高 gāo 我 wǒ 爱 ài 黄 huáng 公 gōng 子 zǐ , , 座 zuò 右 yòu 新 xīn 题 tí 晚 wǎn 翠 cuì 铭 míng 。 。
黄润夫别号松亭为赋一律。明代。张羽。咫尺徂徕有路经,万松行里寄幽亭。 晓寒枯砚研零露,春暖虚窗嗅茯苓。 石室可招丹凤下,草庐谁唤卧龙醒。 清高我爱黄公子,座右新题晚翠铭。