春 chūn 词 cí 其 qí 十 shí 四 sì - - 毛 máo 滂 pāng
宫 gōng 漏 lòu 迟 chí 迟 chí 不 bù 受 shòu 催 cuī , , 出 chū 花 huā 光 guāng 景 jǐng 渐 jiàn 徘 pái 徊 huái 。 。
万 wàn 方 fāng 日 rì 日 rì 春 chūn 台 tái 上 shàng , , 不 bù 道 dào 东 dōng 风 fēng 恰 qià 始 shǐ 来 lái 。 。
春词 其十四。宋代。毛滂。宫漏迟迟不受催,出花光景渐徘徊。 万方日日春台上,不道东风恰始来。