秋 qiū 雨 yǔ 快 kuài 晴 qíng 静 jìng 胜 shèng 堂 táng 席 xí 上 shàng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
一 yī 笑 xiào 憧 chōng 憧 chōng 雁 yàn 鹜 wù 行 xíng , , 簿 bù 书 shū 堆 duī 里 lǐ 赋 fù 秋 qiū 阳 yáng 。 。
心 xīn 如 rú 坠 zhuì 絮 xù 沾 zhān 泥 ní 懒 lǎn , , 身 shēn 似 shì 飞 fēi 泉 quán 激 jī 石 shí 忙 máng 。 。
雨 yǔ 后 hòu 蹲 dūn 鸱 chī 先 xiān 稻 dào 熟 shú , , 霜 shuāng 前 qián 浮 fú 蚁 yǐ 斗 dòu 枨 chéng 香 xiāng 。 。
天 tiān 涯 yá 节 jié 物 wù 遮 zhē 愁 chóu 眼 yǎn , , 且 qiě 复 fù 随 suí 乡 xiāng 便 biàn 入 rù 乡 xiāng 。 。
秋雨快晴静胜堂席上。宋代。范成大。一笑憧憧雁鹜行,簿书堆里赋秋阳。 心如坠絮沾泥懒,身似飞泉激石忙。 雨后蹲鸱先稻熟,霜前浮蚁斗枨香。 天涯节物遮愁眼,且复随乡便入乡。