田 tián 舍 shè 一 yī 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
贫 pín 汉 hàn 殉 xùn 财 cái 夸 kuā 死 sǐ 权 quán , , 世 shì 间 jiān 廉 lián 退 tuì 者 zhě 差 chà 贤 xián 。 。
高 gāo 门 mén 炙 zhì 手 shǒu 今 jīn 罗 luó 雀 què , , 废 fèi 冢 zhǒng 枯 kū 髅 lóu 昔 xī 珥 ěr 蝉 chán 。 。
薄 báo 糁 sǎn 藜 lí 羹 gēng 诳 kuáng 雷 léi 腹 fù , , 旋 xuán 蒙 méng 絮 xù 帽 mào 暖 nuǎn 霜 shuāng 颠 diān 。 。
时 shí 人 rén 莫 mò 笑 xiào 侬 nóng 寒 hán 俭 jiǎn , , 自 zì 古 gǔ 臞 qú 儒 rú 近 jìn 列 liè 仙 xiān 。 。
田舍一首。宋代。刘克庄。贫汉殉财夸死权,世间廉退者差贤。 高门炙手今罗雀,废冢枯髅昔珥蝉。 薄糁藜羹诳雷腹,旋蒙絮帽暖霜颠。 时人莫笑侬寒俭,自古臞儒近列仙。