见 jiàn 梅 méi 有 yǒu 感 gǎn - - 曹 cáo 彦 yàn 约 yuē
莫 mò 把 bǎ 夭 yāo 妍 yán 等 děng 重 zhòng 轻 qīng , , 赋 fù 成 chéng 千 qiān 韵 yùn 况 kuàng 难 nán 名 míng 。 。
看 kàn 来 lái 好 hǎo 处 chù 非 fēi 因 yīn 色 sè , , 敢 gǎn 向 xiàng 春 chūn 前 qián 似 shì 有 yǒu 情 qíng 。 。
奈 nài 老 lǎo 不 bù 成 chéng 三 sān 弄 nòng 笛 dí , , 济 jì 时 shí 还 hái 拟 nǐ 一 yī 杯 bēi 羹 gēng 。 。
清 qīng 标 biāo 实 shí 用 yòng 何 hé 人 rén 可 kě , , 只 zhǐ 合 hé 差 chà 肩 jiān 宋 sòng 广 guǎng 平 píng 。 。
见梅有感。宋代。曹彦约。莫把夭妍等重轻,赋成千韵况难名。 看来好处非因色,敢向春前似有情。 奈老不成三弄笛,济时还拟一杯羹。 清标实用何人可,只合差肩宋广平。