贺 hè 冯 féng 起 qǐ 张 zhāng 秉 bǐng 二 èr 舍 shè 人 rén - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
八 bā 年 nián 东 dōng 观 guān 知 zhī 深 shēn 屈 qū , , 百 bǎi 日 rì 南 nán 床 chuáng 祇 qí 暂 zàn 经 jīng 。 。
春 chūn 暖 nuǎn 并 bìng 吟 yín 红 hóng 药 yào 树 shù , , 云 yún 开 kāi 双 shuāng 见 jiàn 紫 zǐ 微 wēi 星 xīng 。 。
绣 xiù 衣 yī 脱 tuō 后 hòu 休 xiū 持 chí 斧 fǔ , , 珠 zhū 履 lǚ 抛 pāo 来 lái 免 miǎn 过 guò 厅 tīng 。 。
应 yīng 念 niàn 出 chū 官 guān 淮 huái 水 shuǐ 上 shàng , , 被 bèi 人 rén 还 hái 笑 xiào 屈 qū 原 yuán 醒 xǐng 。 。
贺冯起张秉二舍人。宋代。王禹偁。八年东观知深屈,百日南床祇暂经。 春暖并吟红药树,云开双见紫微星。 绣衣脱后休持斧,珠履抛来免过厅。 应念出官淮水上,被人还笑屈原醒。