闽 mǐn 中 zhōng 岁 suì 暮 mù - - 李 lǐ 觏 gòu
休 xiū 道 dào 南 nán 人 rén 暖 nuǎn 过 guò 冬 dōng , , 苦 kǔ 寒 hán 今 jīn 与 yǔ 北 běi 方 fāng 同 tóng 。 。
霜 shuāng 严 yán 欲 yù 裂 liè 地 dì 到 dào 底 dǐ , , 日 rì 短 duǎn 不 bù 行 xíng 天 tiān 正 zhèng 中 zhōng 。 。
谁 shuí 使 shǐ 智 zhì 愚 yú 相 xiāng 伴 bàn 老 lǎo , , 便 biàn 将 jiāng 荣 róng 辱 rǔ 断 duàn 还 hái 空 kōng 。 。
乡 xiāng 愁 chóu 莫 mò 更 gèng 欺 qī 闲 xián 客 kè , , 薄 bó 酒 jiǔ 从 cóng 来 lái 亦 yì 有 yǒu 功 gōng 。 。
闽中岁暮。宋代。李觏。休道南人暖过冬,苦寒今与北方同。 霜严欲裂地到底,日短不行天正中。 谁使智愚相伴老,便将荣辱断还空。 乡愁莫更欺闲客,薄酒从来亦有功。