寒 hán 山 shān 其 qí 二 èr - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
山 shān 影 yǐng 飘 piāo 摇 yáo 落 luò 雁 yàn 风 fēng , , 寒 hán 歌 gē 断 duàn 续 xù 钓 diào 鱼 yú 翁 wēng 。 。
一 yī 溪 xī 霜 shuāng 叶 yè 如 rú 猩 xīng 血 xuè , , 夺 duó 尽 jǐn 斜 xié 阳 yáng 十 shí 里 lǐ 红 hóng 。 。
寒山 其二。元代。艾性夫。山影飘摇落雁风,寒歌断续钓鱼翁。 一溪霜叶如猩血,夺尽斜阳十里红。