平 píng 山 shān 堂 táng - - 吴 wú 潜 qián
昔 xī 日 rì 西 xī 风 fēng 卷 juǎn 地 dì 狂 kuáng , , 只 zhǐ 堪 kān 吹 chuī 雁 yàn 过 guò 潇 xiāo 湘 xiāng 。 。
黄 huáng 沙 shā 万 wàn 里 lǐ 暮 mù 天 tiān 远 yuǎn , , 白 bái 水 shuǐ 一 yī 杯 bēi 秋 qiū 井 jǐng 香 xiāng 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 年 nián 年 nián 人 rén 老 lǎo 大 dà , , 江 jiāng 山 shān 处 chǔ 处 chù 客 kè 凄 qī 凉 liáng 。 。
朅 qiè 来 lái 无 wú 限 xiàn 兴 xīng 亡 wáng 事 shì , , 泪 lèi 落 luò 淮 huái 南 nán 古 gǔ 战 zhàn 场 chǎng 。 。
平山堂 。宋代。吴潜。昔日西风卷地狂,只堪吹雁过潇湘。 黄沙万里暮天远,白水一杯秋井香。 杨柳年年人老大,江山处处客凄凉。 朅来无限兴亡事,泪落淮南古战场。