翌 yì 日 rì 二 èr 子 zi 见 jiàn 和 hé 复 fù 韵 yùn 以 yǐ 答 dá 其 qí 二 èr - - 段 duàn 成 chéng 己 jǐ
忽 hū 听 tīng 城 chéng 楼 lóu 暮 mù 角 jiǎo 声 shēng , , 飞 fēi 空 kōng 片 piàn 月 yuè 快 kuài 新 xīn 晴 qíng 。 。
云 yún 烟 yān 敛 liǎn 迹 jī 无 wú 纤 xiān 滓 zǐ , , 星 xīng 斗 dǒu 收 shōu 光 guāng 不 bù 敢 gǎn 明 míng 。 。
千 qiān 里 lǐ 共 gòng 看 kàn 人 rén 已 yǐ 老 lǎo , , 一 yī 枝 zhī 难 nán 稳 wěn 鹊 què 频 pín 惊 jīng 。 。
醉 zuì 吟 yín 坐 zuò 到 dào 三 sān 更 gēng 尽 jǐn , , 病 bìng 骨 gǔ 不 bù 禁 jīn 秋 qiū 气 qì 清 qīng 。 。
翌日二子见和复韵以答 其二。元代。段成己。忽听城楼暮角声,飞空片月快新晴。 云烟敛迹无纤滓,星斗收光不敢明。 千里共看人已老,一枝难稳鹊频惊。 醉吟坐到三更尽,病骨不禁秋气清。