雨 yǔ 中 zhōng 呈 chéng 丰 fēng 彦 yàn 辉 huī - - 舒 shū 頔 dí
十 shí 年 nián 塞 sài 北 běi 干 gān 戈 gē 扰 rǎo , , 二 èr 月 yuè 江 jiāng 南 nán 雨 yǔ 雪 xuě 深 shēn 。 。
时 shí 异 yì 世 shì 情 qíng 难 nán 逆 nì 料 liào , , 天 tiān 寒 hán 老 lǎo 客 kè 不 bù 能 néng 禁 jìn 。 。
江 jiāng 山 shān 明 míng 秀 xiù 动 dòng 归 guī 兴 xìng , , 花 huā 柳 liǔ 横 héng 陈 chén 惊 jīng 壮 zhuàng 心 xīn 。 。
休 xiū 上 shàng 贾 jiǎ 生 shēng 流 liú 涕 tì 策 cè , , 且 qiě 赓 gēng 梁 liáng 父 fù 《 《 白 bái 头 tóu 吟 yín 》 》 。 。
雨中呈丰彦辉。元代。舒頔。十年塞北干戈扰,二月江南雨雪深。 时异世情难逆料,天寒老客不能禁。 江山明秀动归兴,花柳横陈惊壮心。 休上贾生流涕策,且赓梁父《白头吟》。