登 dēng 燕 yàn 昭 zhāo 故 gù 台 tái 骋 chěng 望 wàng - - 王 wáng 讴 ōu
宣 xuān 武 wǔ 门 mén 东 dōng 春 chūn 日 rì 昏 hūn , , 登 dēng 临 lín 病 bìng 眼 yǎn 尚 shàng 乾 qián 坤 kūn 。 。
废 fèi 台 tái 荒 huāng 草 cǎo 王 wáng 孙 sūn 赋 fù , , 流 liú 水 shuǐ 空 kōng 山 shān 蜀 shǔ 帝 dì 魂 hún 。 。
万 wàn 里 lǐ 风 fēng 云 yún 还 hái 北 běi 极 jí , , 千 qiān 年 nián 战 zhàn 伐 fá 此 cǐ 中 zhōng 原 yuán 。 。
浮 fú 名 míng 今 jīn 古 gǔ 堪 kān 垂 chuí 泪 lèi , , 底 dǐ 事 shì 弦 xián 歌 gē 有 yǒu 故 gù 园 yuán 。 。
登燕昭故台骋望。明代。王讴。宣武门东春日昏,登临病眼尚乾坤。 废台荒草王孙赋,流水空山蜀帝魂。 万里风云还北极,千年战伐此中原。 浮名今古堪垂泪,底事弦歌有故园。